Năm 1971, cả lớp chúng tôi ghi danh để chiến đấu ở Mặt trận Quảng Trị.
Ngày trước khi tách nhau cử về từng đơn vị, cả lớp ngồi với nhau liên hoan cùng với ổi, me, một chút lương khô quân nhu được cấp và pha chanh đường được trường tặng. Chúng tôi ghi dòng chữ lên bảng, rằng khi nào hòa bình sẽ quay lại đây họp lớp và tiếp tục học tập. Chúng tôi lập một sơ đồ chỗ ngồi gửi lên trường, để sau này đứa nào trở về có thể tự tìm chỗ ngồi được.
"Vì cả lớp tôi đều đã hy sinh trong mặt trận Quảng Trị, chỉ còn mình tôi là thương binh 1/4 trở về. Thương binh 1/4 là nặng nhất, mất hoàn toàn sức lao động, người tôi còn tới 20 mảnh đạn nên cũng không thể quay lại học tập được nữa...”
Giấc mơ sống trở về, họp lớp và tiếp tục học tập không thể được thực hiện, nhưng một giấc mơ lớn hơn đã được chúng tôi thực hiện, là giấc mơ giúp cho Tổ Quốc được thống nhất.